cũng được nữa hả? – em cười tủm tỉm – Được chớ… nhưng mà… – Mà sao? – Nhẹ tay chút chút, nhà anh con một thôi đấy – tôi nhăn mặt chọc cho em vui. – Được rồi, vậy em đánh thật nhé? – Ừ, nhớ nha, nhẹ tay thôi, anh mà bầm dập mẹ anh tìm em tính sổ đó. – Hết sức, em đánh đây, cho thì đánh đấy. Tôi nhắm tịt mắt lại, chả biết có đánh thật hay không nhưng một khi tụi con gái đã máu lên nó đánh cho cũng không chừng ấy chứ. Chờ mãi cũng chả thấy có chút động tỉnh gì, tôi mở mắt ra thấy em cười toe, gương