người ra rồi, ngục xuống hẳn ngực tôi mà thở hổn hển, mắt nhắm tịt lại, cái miệng xinh xắn chỉ mở khẽ rên ra những tiếng ư ử, hà hà liên tục. Rồi tới phát cuối cùng trong cái “liên hoàn bóp mông” của tôi, mẹ giật nảy mình lên, 2 tay bấu vào người tôi, 2 chân bỗng dạng căng ra, giật giật theo từng cơn, miệng là to: – A…. ah …. ah …. ôi … ôi… Rồi như còn chưa đã, thân dưới của mẹ co giật, cái eo nhỏ của mẹ ưỡn ẹo cố ma sát phần mu vào ngón tay tôi, may mà lúc đó tôi đờ người vì ngạc nhiên nhưng