liên cảnh giác làm tôi buồn cười quá. Mà kể ra cũng liều thật, giờ có ai bất ngờ lên thì chết. Mẹ tôi xóc rất vội vàng, chắc mẹ vừa làm vừa sợ đây mà. Kích thích thật, cái cảm giác vừa làm vừa lo sợ này làm con người ta sướng khoái tới tột độ. Đang nhắm mắt hưởng thụ thì bỗng thấy mẹ tôi dừng tay lại, mẹ hốt hoảng nói: – Chết rồi con à, giờ mẹ mới nhớ, sau tiết này là có đoàn khách đến thăm trường mình, người ta sẽ lên đây đấy. – Ủa, có sao đâu mẹ, mẹ con mình làm nhanh mà, con sắp… – Nhưng