cửa cho ảnh vô lấy. Không biết vô tình hay hữu ý nghe câu này Như Quỳnh giật mình (không lẽ ảnh biết chuyện rồi xem mình là hàng, còn kêu để cho người ta lấy) – Quỳnh giật mình vì nhớ lại cảnh cách đây hơn 1 tháng. Giờ nàng lại bị đưa vào tình thế khó xử. – Thôi cũng được, nhưng giá cả anh thương lượng thế nào? – Thì mình lấy lời chút ít thôi, để mối làm ăn lâu dài. – Không được mình phải lấy giá cao một chút để bù lại… – Bù lại cái gì em? – Thì… bù lại những lúc mình bị lỗ, mà nói trước anh đừng